Thursday, April 26, 2012

Bạn có phải là người giàu có?

Có một người thanh niên lúc nào cũng oán trách mình không gặp thời vận, không phát tài, cả ngày ôm mặt rầu rĩ. Hôm ấy, có một cụ già râu tóc bạc phơ đi qua, thấy vậy, liền hỏi:


“Chàng trai, tại sao cháu không vui?”

“Cháu không biết tại sao lúc nào cháu cũng nghèo.”

“Nghèo à? Cháu rất giàu có đấy chứ!” Cụ già nói rất chân thành

“Sao cụ lại nói thế à?” Chàng thanh niên hỏi

Cụ già hỏi: “Giả dụ bây giờ cháu bị chặt mất một đầu ngón tay, cháu được 1000 tệ, cháu có làm không?”

“Cháu không làm ạ” Người thanh niên đáp.

“Nếu chặt một bàn tay của cháu, cháu được 10.000 tệ, cháu có làm không?”

“Cháu không làm ạ.”

“Nếu làm hỏng hai con mắt của cháu, rồi đưa cho cháu 100.000 tệ, cháu có làm không?”

“Cháu không làm ạ.”

“Nếu ngay bây giờ cháu bị biến thành một ông lão 80 tuổi, nhưng cháu được cho 1000.000 tệ, cháu có làm không?”

“Cháu không làm ạ.”

“Giả sử bảo cháu chết ngay bây giờ, và cho cháu 10.000.000 tệ, cháu có làm không?”

“Cháu không làm ạ.”


“Như vậy là đúng rồi, cháu đã có hơn 10.000.000 tệ"

Người thanh niên ngạc nhiên không nói nên lời, bỗng nhiên như hiểu ra điều gì

Bạn thân mến, nếu buổi sáng thức dậy, bạn phát hiện thấy mình vẫn còn thở, như thế bạn đã may mắn hơn rất nhiều những người đã từ giã cõi đời trong tuần này.

Nếu bạn chưa bao giờ trải qua nguy hiểm trong chiến tranh, chưa bao giờ nếm trải cảm giác cô độc trong ngục tù, phải chịu những đau đớn về thể xác và cái đói hoành hành…thì bạn đã hạnh phúc hơn 500 triệu người trên thế giới.

Nếu bạn được tham gia vào một lễ hội tôn giáo không có quấy rối, bắt bớ, chết chóc, như thế bạn đã hạnh phúc hơn 3 tỷ người trên thế giới. Nếu trong tủ lạnh nhà bạn có đồ ăn, trên người bạn có đủ quần áo mặc, có chỗ để ở, bạn đã có cuộc sống đủ đầy hơn 70% số người trên thế giới


Theo số liệu của tổ chức lương thực thế giới, trên toàn cầu có 36 quốc gia đang đứng trong nguy cơ thiếu lương thực, có hơn 800 triệu người trên thế giới đang phải chịu đói, trong đó vấn đề thiếu lương thực ở các nước thế giới thứ ba đang là vấn đề vô cùng nghiêm trọng.
Nếu bạn có tiền tiết kiệm trong tài khoản ngân hàng, có tiền trong ví, bạn đã trở thành một trong số 8% những người giàu có nhất thế giới. Nếu bố mẹ vẫn còn ở bên bạn, hơn nữa họ vẫn sống bên nhau, chứ không phải đã ly thân hay li dị, bạn đã trở thành những người may mắn hiếm có trong một đám đông. Nếu bạn có thể ngẩng đầu với khuôn mặt nở nụ cười, hơn nữa con tim bạn đang dâng trào những xúc cảm biết ơn, nếu như vậy bạn đã người thực sự hạnh phúc.
Vì hầu hết mọi người trên thế giới đều có thể làm như vậy, nhưng họ lại không làm được như vậy. Nếu bạn có thể nắm lấy tay một người, ôm người đó thật chặt, hoặc chỉ là cái vỗ vai cho người ấy…Bạn thực sự đã là người rất may mắn. Vì những gì bạn đã làm giống như những gì thượng đế mới có thể làm được.
Nếu bạn có thể đọc được bài viết này, bạn lại càng may mắn gấp đôi, vì bạn đã hơn 2 tỷ người không biết đọc chữ. Như vậy chẳng phải bạn rất hạnh phúc đó sao?

Đọc đến đây, xin bạn hãy tạm thời để sách xuống, sau đó đọc rõ ràng từng chữ câu nói sau cho chính mình nghe: “Wow! Hóa ra mình là người giàu có như thế sao!”

Đúng vậy, bạn thử nghĩ mà xem, bạn còn niềm vui gì nữa không nào?

Một thầy giáo người Mỹ từng kể một câu chuyện cho học sinh của mình và khiến học sinh ấy mãi mãi không quên.

“Tôi từng là một người hay lo nghĩ,” thầy giáo nói, “Nhưng, vào hồi năm 1934 khi tôi còn trẻ, khi đi qua Webb City, có một cảnh tượng đã xóa hết ưu tư trong tôi. Sự việc ấy chỉ xảy ra trong có mười mấy giây, nhưng ở thời điểm đó đã giúp tôi hiểu ý nghĩa của sinh mệnh. Tôi học được nhiều hơn rất nhiều thứ trong suốt hơn 10 năm học tập. Hồi đó, tôi mở một cửa hàng tạp hóa ở Webb City. Vì không giỏi kinh doanh nên tôi không những không có lãi mà còn nợ nầng chồng chất, tính ra phải mất 7 năm mới trả được hết nợ."

Tôi vừa định kết thúc công việc kinh doanh vào thứ 7, chuẩn bị đến ngân hàng “ghi nợ” để đến thành phố Kansas tìm việc. Tôi như một chú gà trống bại trận, không có niềm tin và ý chí. Trong lúc chán nản ấy, bỗng có một người từ một góc phó khác đi tới. Người ấy không có cả hai chân, ngồi trên cái phản nhỏ có bánh lăn và dùng hai que gỗ để di chuyển. Người đó đi ngang qua đường, hơi nâng tấm phản nhỏ để chuẩn bị đi lên vỉa hè. Trong mấy giây đó, chúng tôi đã bắt gặp ánh mắt của nhau. Tôi chỉ nhìn thấy người ấy mỉm cười rất thanh thản, vui vẻ quay ra chào tôi: “Chào buổi sáng, hôm nay thời tiết thật đẹp!” Tôi nhìn người đàn ông ấy, bỗng nhận ra mình thật giàu có.
Tôi có một đôi chân lành lặn, tôi có thể đi lại, vậy tại sao lại cảm thấy tự ti chứ? Còn còn người ấy thiếu đi cả đôi chân nhưng vẫn có thể vui vẻ, tự tin. Tôi là người hoàn toàn khỏe mạnh, vậy tại sao lại không làm được điều đó? Tôi ưỡn thẳng ngực, tôi vốn chỉ định vào ngân hàng vay 100 tệ, nhưng giờ tôi đã quyết định vay 200 tệ; tôi muốn nói là tôi muốn đến thành phố Kansas tìm việc, nhưng nay tôi có thể tự tin tuyên bố rắng: tôi sẽ đến thành phố Kansas tìm việc. Kết quả là tôi đã vay được tiền, đã tìm được việc.

“Tôi ủ rũ vì thiếu một đôi giày, chỉ khi tôi đi trên phố gặp người thiếu cả hai chân…” Tôi viết dòng này trước gương trong phòng tắm, mỗi sáng thức dậy vào phòng tắm tôi thường đọc nó.

Trong cuộc đời, con người ta sẽ gặp phải rất nhiều chuyện không may, nhưng những người vui vẻ họ sẽ không để những chuyện không vui đó trong lòng, họ sẽ không nghĩ ngợi quá nhiều về những chuyện đó. Vì thế, vui vẻ là gì? Vui vẻ là biết trân trọng tất cả những gì mình có.
Lời khuyên giành cho bạn:
Nếu bạn muốn sống vui vẻ, bạn hãy học cách tự hài lòng với bản thân! Chỉ khi cảm thấy tự hài lòng, bạn mới có thể tìm được pháp bảo duy nhất của niềm vui.
theo hơi thở và nụ cười
(theo sukienhay.com)

No comments:

Post a Comment